"Chào EmA,
Tôi là người từng sống ở Huế. Ba mẹ của tôi di cư từ Bắc vào năm 1954. Và tôi cũng chứng kiến chiến tranh tàn khốc của Tết Mậu Thân tại Huế.
Chồng bị học tập và thả tự do năm 80. Chúng tôi không thể chịu đựng nổi chế độ Cộng sản, nên đã đem con trai vượt biển và được định cư tại San Jose, Mỹ vào năm 1982. Chúng tôi có được thêm trai và 1 gái sau này. Các cháu đã trưởng thành, thành công trong xã hội là bác sĩ, luật sư, và dược sĩ và có gia đình ở riêng tại tiểu bang Hawaii, Alaska, và Washington D.C. Tám năm trước khi chúng tôi về hưu thì ông nhà nghe lời con nên đã bán nhà chia tiền cho các con và dọn về ở với con gái tại Washington D.C. Nhà tôi mất được 3 năm rồi. Hiện nay tôi cũng đã 73 tuổi và sức khỏe yếu. Con gái của tôi là Dược sĩ có 2 con trai và hiện có chuyện lục đục trong gia đình. Chồng cháu người Mỹ. Con tôi đang tính dọn đi và tôi nghe cháu gọi các anh/em của nó và muốn họ đem tôi về nuôi. Tôi buồn lắm. Sau đó, con gái đưa tôi đi coi các nhà dành cho người hưu trí (independent home) và hỏi ý kiến tôi thích chọn nơi nào. Nó nói các anh/em và nó đều đồng ý góp tiền thuê cho tôi chỗ ở nào mà thôi thích và chọn cho tôi những chỗ khá đắt tiền (cỡ 10 ngàn đô/tháng).
Tôi thật là tủi thân! Nuôi con bao lớn, hy sinh cho chúng nó, bây giờ thì tôi côi cút, tụi nhỏ lại muốn bỏ tôi vào nhà già...Tôi chỉ muốn chết cho rảnh nợ! Hay là tôi nên về Việt Nam ở? Tiền già của tôi một tháng cũng được gần 4 ngàn đô. Chắc là ở VN tốt hơn?"
Ký tên: Người Mẹ Đáng Thương tại Washington D.C.
Trả Lời
EmA:
"Kính chào Bác NMĐT,
Dạ thưa bác, đọc xong thư bác cháu thương cảm cho hoàn cảnh của bác. Tuy nhiên cháu cũng thông cảm hoàn cảnh của các con trai và gái của bác. Bởi vì cuộc sống và văn hóa phong tục của Mỹ là như vậy. Bác đừng nên buồn rầu mà mang bệnh. Cháu xin bác hãy tự hỏi mình đề tìm ra giải pháp nào tốt nhất cho bác và cũng tốt cho các con.
1. Xin bác hãy nhìn lại các gia đình Mỹ cũng như Việt chung quanh cỡ tuổi của bác. Có bao nhiêu gia đình nuôi cha mẹ, cho cha mẹ ở chung?
2. Có những gia đình con cái cho cha mẹ ở nhưng có phải lúc đó cha mẹ vẫn còn sức khỏe, còn giúp nuôi cháu dùm họ?
3. Bao nhiêu gia đình có cha mẹ về Việt Nam ở?
4. Nếu bác về Việt Nam thì điều gì tốt và điều gì xấu/bất lợi cho bác & các con về tài chánh hay vấn đề y tế/bảo hiểm chăm sóc sức khỏe?
5. Bác đã không chịu nổi chế độ CS trước kia, vậy bây giờ bác có thể chịu được hay không khi giá trị đạo đức tại VN ngày càng xuống dốc, sự áp bức càng tinh vi, và tình người thì lạt lẽo hay vô cảm?
6. Bác đã liên lạc với bạn bè hay người quen, họ hàng nào ở các tiểu bang miền nam nước Mỹ có khí hậu ấm áp, vật giá cuộc sống còn nhẹ nhàng, có các cộng đồng người Việt sinh hoạt mạnh mẽ và có các chương trình giúp đỡ các vị cao niên hay chưa ạ?
Cháu không dám quyết định hay khuyên bảo bác. Cháu chỉ đặt cháu vào trường hợp của bác để suy nghĩ cháu cần phải làm sao cho bản thân và con cháu đều an vui thôi , thưa bác.
1. Cháu sẽ kiếm/đọc báo Việt Nam tại địa phương nào cháu thích như tiểu bang Texas, Florida có nhiều người Việt ở và xem cộng đồng nơi nào nào thích hợp để sống chuỗi ngày còn lại của mình. Cháu sẽ làm 1 chuyến du lịch, tới nơi và liên lạc với hội đoàn Việt Nam, lại các chợ, tiệm Nails để thăm dò tin tức nơi đó. Với số tiền 4k/tháng cháu có thể thuê một căn aprtment, hay nói các con mua cho mình một căn nhà, và cháu có thể kiếm bạn share phòng nếu muốn, rồi thuê một người giúp việc vài tiếng trong tuần để họ dọn dẹp, làm vườn, chùi hồ bơi...Cháu nghĩ với số tiền hưu như bác hiện có, cháu có thể sống thoải mái tại các tiểu bang này.
2. Cháu sẽ tham gia làm thiện nguyện, ghi danh học các lớp miễn phí cho người già, gia nhập các nhóm du lịch để đi chơi thăm viếng thắng cảnh (trong nước hoặc đi cruise hay các nước mà cháu thích.
3. Lâu lâu đi thăm con cháu, hay tổ chức họp mặt tại nhà cháu để giữ tình cảm mẹ con, bà cháu. Không đòi hỏi con cháu phải làm theo ý mình. Nhưng cũng không để con cháu quyết định cuộc sống của mình.
4. Chuẩn bị cuộc sống tâm linh đi chùa, nhà thờ có bạn đạo, thiện tri thức giúp đỡ nhau tinh thần. Bởi vì trước hay sau chúng ta đều phải chết, thì bây giờ tại sao không sống cho bình an hạnh phúc cho bản thân và con cháu bằng cách tự lập, tư lo cho hậu vận của mình mà không phiền hà ai?
5. Tự kiếm một sở thích niềm vui cho mình.
6. Cháu sẽ kiếm bác sĩ nào mà cảm thấy tin tưởng. Và cháu sẽ tìm nhà thương, y tá, người caregiver mà có thể trong tương lai cháu sẽ cần tới.
Đó là những việc cháu sẽ làm vì biết chắc Hoa Kỳ vẫn là đất nước có sự tự do, có nền y khoa tiến bộ và tốt nhất. Chưa kể, cháu không muốn đem sự buồn phiền cho con cháu mình. Nếu mình buồn trách con cháu là làm cho chúng mang tội bất hiếu thưa bác.
Việt Nam là quê mẹ cháu thương mến, giữ trong lòng những hình ảnh đẹp, và giúp đỡ những gì cần thiết trong khả năng mình có thể, nhưng cháu không cách nào về đó sinh sống và làm công dân của đất nước cộng sản được ạ!
Hy vọng những lời chia sẽ từ trái tim của cháu có thể giúp bác phần nào. Nếu bác muốn xuống Florida để tìm hiểu cuộc sống của cộng đồng Việt Nam ở đây như thế nào, xin bác liên lạc với cháu và đừng ngại.
Kính chúc bác sức khỏe và sự bình yên trong tâm hồn.
Kính,
EmA
==============================================================
The Poor Mom
"Dear EmA,
I used to lived in Hue. My parents were evacuated from the North in 1954. And I was a witness of the brutality of the Tet Offensive in 1968.
My husband served in the ARV (Army of the Republic Vietnam) and was put in re-education camp since 1975 until 1980. We could not live under the control of the communist regime, so our family (with a yougn son) escaped Vietnam by boat and were resettled in San Jose, CA in 1982.
We had another daughter and son later. They all are successful (one son is a Doctor in Alaska, another is a Lawyer in Hawaii, and my daughter is a Pharmacist in Wahsington D.C.)
Eight years ago, when my husband and I were retired, he talked to our children, decided to sell our house, gave them the money as their inheritance, and moved to live with our daughter in D.C.
He died after living there after five years. I am 73 year-old and have a few health issues. My daughter married a Caucasian and has 2 young sons. They currently have a marital problem and are going to divorce. She was planning to move, talking to her brothers, and wanting one of them will take care of me. Their conversation made me sad. Later on, she took me to visit a few independent homes nearby and asked me if i like to move into any of those places, which costs around 10K/month and will be paid by my three children.
They broke my heart! I raised them properly and sacrifice every thing for them. Now, when I am alone, they want to put me in nursing home ... I just want to die! Should I go back to Vietnam and live there for the rest of my life? My retirement is around 4K/month. Probably living in Vietnam is better for me?"
Signed: The Poor mon in Washington D.C.
Answer
EmA:
"Dear Poor Mom,
I feel your agony in your writing. However, I also have empathy for your children. For that is the culture of Americans. Please do not be up set and make your health worse.
Please ask yourself to find the best solution for not only you but also for your children.
1. Look around other Vietnamese American families around you with parents about your age, how many grwon-up children allow their parents to live in and take care of them?
2. Some children have their parents to stay together as their babysitters?
3. How many children let their parent return to Vietnam and die there?
4. Make a list of Pro and con if your decide to permanently live in Vietnam (Money wise, health care issues...)?
5. I fyou could not stand the communism before, can you be all right now?
6. Did you research about retirement life in Texas or Florida by contacting any friends, relatives who currently live there yet?
I cannot decide your life or give you my advice. I can only put myself in your shoes and think of what I shall do to make myself and my children happy and at peace.
Here are what I am going to do:
1. I will research about the state, cities, counties that I like and make trips to visit those places, especially, the Vietnamese nails salons, restaurants, markets; for I can get more information of the Vietnamese communities and any programs to support seniors.
With my 4K monthly retirement, I can live comfortably there by renting a nice apartment (or I may ask my children to purchase a house for me). I can hire people to clean the house and pool, mow the lawn...and share extra rooms
2. I will volunteer, take any free classes offered to Seniors or travel.
3.Once in a while, I will visit my children or organize reunion at my place. I will not force them to live my way but won't let them control my life.
4. I will prepare for my spiritual path by attending church or temple and making more friends who can help me to live happinly an dpeacefully. We will die sooner or later, why don't we prepare it now?
5. Fidn a hooby.
6. Find a trustworthy family Doctor. And research for the best hospital or caregiver or health care program for me.
Those are things I will do. For I believe America is still a best place to live. Moreover, I don't want ot make my children suffer because of me.
Vietnam is my motherland. I love but keep it in my heart an try to help in my ability. I certainly cannot go back there to live and become a citizen of a communist country!
Hopefully, the words from my heart willsomehow help you. If you are planning to visit Florida and research about the Vietnamese community here please do not hesitate to contact me.
I pray for your health and wish you happiness and peace.
Respectfully,
EmA
No comments:
Post a Comment