Friday, April 30, 2021

Diễn Văn 30/4 của cô Nguyễn Trương Minh Ánh: Câu Chuyện Một Người Việt Tị Nạn & Cộng Đồng Người Việt tại vùng Tampa Bay: Quá Khứ và Tương Lai

 


Kính thưa quý vị lãnh đạo tinh thần, các hội đoàn, các vị cựu chiến binh Mỹ-Việt, và quan khách thân mến,

Hôm nay nhân dịp 46th năm tưởng niệm ngày chúng ta mất nước Cộng Hòa Việt Nam, mất đi thủ đô yêu dấu Saigon, mất đi Hòn Ngọc Viễn Đông, tương lai tự do của dân tộc Việt đã bị rơi vào tay Cộng Sản...

Chấm dứt chiến tranh huynh đệ tương tàn là điều người Việt hằng mơ ước, nhưng lại phải sống trong sự kêm kẹp phi nhân của chủ nghĩa Cộng Sản thì cả một thảm họa cho dân tộc. Bao nhiêu triệu quân, dân, cán, chính đã trải qua những đau khổ hay mất mạng trong chốn lao tù? Bao nhiêu triệu người phải bỏ nước ra đi? Bao nhiêu sinh mạng đã nằm xuống nơi rừng thiêng nước độc hay trong lòng đại dương bao la?

Phần đông chúng ta - người Mỹ gốc Việt hiện diện nơi đây là cả một sự may mắn!

Bản thân tôi là nạn nhân của CS: chị dẫn đi vượt biên bị bắt năm 14 tuổi và bị đưa đi học tập cải tạo lao đông gần 2 năm. Sau vì bị bệnh sưng cuống phổi, trong  trại tù không có thuốc chữa nên họ thả tôi về để cho gia đình chữa trị hoặc làm đám tang!

Tôi vượt biển năm 1983 được tàu Mỹ vớt và sau 1 năm ở trại tị nạn Thái Lan rồi Phi Luật Tân, chúng tôi được Hội Thánh Tin Lành - Lutheran Ministry of Florida bảo trợ đem về Tampa, Florida nhờ chú Hoàng Hỷ là nhân viên của hội làm giấy tờ.

Những năm đầu chúng tôi được chú Đỗ Ngọc Như là hội trưởng đầu tiên của Hội Ái Hữu giúp đỡ. Chú  Như là người rất tận tâm làm việc xã hội và giúp đỡ đồng hương, những người tị nạn chân ướt chân ráo, hội nhập vào cuộc sống của xứ sở của tự do, miền đất hứa và đất nước của cơ hội này. Chúng tôi được chú dẫn dắt đi thi bằng lái xe, và có những người còn được chú chỉ dẫn học thi quốc tịch nữa. Những năm sau cuối 1980-1990 Hội Ái Hữu có mua được một căn nhà làm trụ sở, mỗi sáng chủ nhật đều có lớp dạy tiếng Việt. Lúc đó thì Chùa MInh Đăng Quang do thầy TGN cũng mua được một cơ sở của YMCA ngay tại đường Town & Country, nhưng chưa có sư/ni trụ trì.. Khoảng năm 1980, bác Đồng Thanh đã cho một miếng đất có căn nhà nhỏ tại cầu Gandy bên St Pete làm chùa Phật Pháp do thầy Thích Pháp Thông làm trụ trì.

Vào những năm 2002-04, Nhà Việt Nam do bà Lê Thị Nga và gia đình sáng lập với tinh thần gìn giữ văn hoá truyền thống Việt. Anh Tăng Quang (the 1st President) có cho mượn văn phòng kinh doanh địa ốc của anh để mở lớp dạy tiếng Việt cho các em thiếu nhi, và mỗi tối thứ hai, thứ tư dạy ESL cho các cô chú đi theo diện H.O., các anh chị em làm Nails.

Lúc đó các chùa và nhà thờ cũng có các chương trình dạy tiếng Việt vào chủ nhật, và chương trình tu học, tài chi, Thiền...vào cuối tuần.

Nói chung, cộng đồng VN chia ra rãi rác để giúp giữ gìn và phát triển văn hoá. Nhiều hội đoàn đã được thành lập. Hội Ái Hữu không còn nữa, tuy nhiên được BS Thanh Mỹ, chị Thủy Lê, anh Thức,, anh Sỹ Tiến… cố gắng tổ chức những chương trình Tết Nguyên Đán, Trung Thu, và Tưởng Niệm 30 tháng 4. Tất cả công sức của các vị lãnh đạo đều có chung một mục đích: duy trì giá trị văn hóa VN cho các thế hệ sau, ghi truyền lại sự thật lịch sử cho các con cháu biết, hiểu về nguồn gốc chúng ta: vì sao chúng ta hiện diện nơi đây? Bất kể chúng ta là người Việt di tản, thuyền nhân, hay H.O....cho dù hội nhập nhanh chóng, thành công tại quê hương thứ hai này: chúng ta vẫn mang dòng máu Việt Nam- con Rồng cháu Tiên. Chúng ta là người Mỹ gốc Việt với gia tài 4000 năm văn hiến. Chúng ta có niềm tự hào về đạo đức gia đình, về tính cần cù, về sư hy sinh cho con cái, hiếu thảo với cha mẹ, kính trọng bậc trưởng thượng, tính hiếu học, thông minh... Chúng ta góp sức bảo vệ đất nước Hoa Kỳ, xây dựng tương lai, nhưng vẫn không quên quê mẹ.

Nhưng rất buồn khi chúng ta thành công phương diện cá nhân: chúng ta có nhiều bác sĩ, kỹ sư, các tướng tá trong quân đội, con em chúng ta học giỏi được khen thưởng và ghi tên bảng đồng tại các trường học từ tiểu học tời trung học...nhưng chúng ta lại không có được một nơi cho cộng đồng chúng ta sinh hoạt, vinh danh khen thường các em, dạy cho các em tinh thần dân tộc, sự đoàn kết và tinh thần trách nhiệm. Cộng đồng chúng ta còn thiếu sót với thế hệ con cháu chúng ta rất nhiều.

Hôm nay, chúng tôi xin quý vị đồng hương hãy cùng chung sức chung tâm xây dựng một trung tâm sinh hoạt cho cộng Đồng người Mỹ gốc Việt tại vùng Tampa Bay. Một nơi mà con cháu chúng ta có thể tới sinh hoạt, phát triển năng khiếu, học hỏi kinh nghiệm từ ông bà cha mẹ, các thế hệ niên trường. Đây cũng là một chỗ cho các vị cao niên tới hàn huyên trò chuyện, chia sẻ vui buồn cuối cuộc đời, và chốn cho các vị trung niên tới cùng học hỏi chia sẻ giúp đỡ cộng đồng và nối kết các thế hệ: giúp các vị cao niên tham gia các chương trình sức khỏe, an sinh xã hội của địa phương để chuẩn bị cho tuổi già và ngày lìa thế giới này một cách an lạc hạnh phúc; song song giúp các em tiến thân trong con đường sự nghiệp, chính trị, và các hoạt động địa phương.

Một ngày nào đó tên của chúng ta Ông bác sĩ Nguyên văn X, bà Tiến sĩ Trân Thị Y...cũng sẽ phai tàn theo năm tháng. Không ai còn nhớ danh tánh này nữa...tuy nhiên, khi trung tâm sinh hoạt của Cộng đồng được hình thành tại Tampa Bay này thì tên tuổi của quý vị vĩnh viễn không bao giờ bị lãng quên: bởi vì quý vị là người tiên phong với tấm lòng yêu thương cộng đồng, các thế hệ già trẻ, đã cùng góp phần xây dựng và gây nên một di sản quý giá cho người Mỹ gốc Việt cũng như tất cả các công dân Hoa Kỳ bất cứ từ chủng tộc nào cũng đều được nhận và xử dụng trung tâm này.

Chúng ta lo sợ về vấn đề thù ghét kỳ thị Châu Á.  Chúng ta đã dạy các con cháu như thế nào? Sự sợ hãi đó chỉ có khi chúng ta làm những con ốc thu mình trong cái võ. Nếu chúng ta vươn ra sinh hoạt với người bản địa và các sắc dân khác, chúng ta hoà đồng chia sẻ những giá trị tốt đẹp của dân tộc Việt. Chúng ta hòa ái và giúp đỡ mọi người. Chúng ta sống có trách nhiệm với gia đình, cộng đồng, xã hội. Thì thiết tưởng sẽ có những sự thông cảm, kính trọng nhau,  và sự kỳ thị thù hận sẽ hiếm - hoặc không xẩy ra. Thù hận và chiến tranh chỉ xẩy ra khi chúng ta để cho sự khác biệt, ích kỷ, tự tôn, và vô cảm làm chủ chính mình.

Trong thời gian dịch Covid-19, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia vùng Tampa Bay đã tặng cho Pinellas Park County cả ngàn chiếc khẩu trang. Sáng lập viên Nhà Việt Nam cũng may tặng cho nhà thương và phát miễn phí cho đồng hương Việt Nam hơn 500 cái. Chúng tôi tổ chức Tết cho cộng đồng, giúp ghi danh cử tri và các buổi gặp mặt, hàn huyên với các ứng cử viên tại địa phương, và hướng dẫn điền phiếu, cũng như chở các vị cao niên tới phòng phiếu và làm thông dịch viên cho các vị. Hiện tại chúng tôi đang cố gắng hợp tác với Hillsborough County Parks & Recreations để dạy lớp Khí Công Hoàng Hạc cho các vị Cao Niên, và chương trình xin nhận thức ăn phát tận nhà (Meals On Wheels) với giá rẻ tại quận hạt Hillsborough.

Hy vọng rằng trong một tương lai thật gần, cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại vùng Tampa Bay sẽ đoàn kết chặt chẽ hơn để xây dựng một trung tâm sinh hoạt cho cộng đồng với nhiều chương trình hữu ích thiết thực vô vụ lợi cho các em và các cụ cao niên, cũng như để lưu danh cho hậu thế sau này.

Xin thành kính cảm tạ ban tổ chức đã cho phép chúng tôi được kể về nguyên nhân tại sao chúng tôi có mặt tại nơi đây, tri ơn các bậc xung phong đi trước trong việc giúp đỡ cộng đồng tị nạn vùng Tampa Bay từ hơn 40 năm qua. Và trân trọng cảm tạ quý vị quan khách đã dành thời giờ quý báu để tham gia, lắng nghe tâm tình của người tị nạn Việt Nam, nỗ lực hoà đồng của chúng tôi, và tình yêu quê hương và nhiệt tâm muốn xây dựng cho thế hệ trẻ trong tương lai.

Xin hãy chung sức sát cánh với chúng tôi và hỗ trợ cho dự án này được thành công.

Cầu xin Ơn Trên phù hộ cho đất nước Hoa Kỳ, tất cả quý vị hiện diện ngày hôm nay và các con cháu của chúng ta.

Tự tận đáy lòng, chúng tôi xin thành kính ghi ơn.

===============================================================



THE STORY OF A VIETNAMESE REFUGEE AND THE VIETNAMESE AMERICAN COMMUNITY IN TAMPA BAY: THE PAST AND THE FUTURE

What do you know about FREEDOM?

No one will understand that word better than the victims of communism.

Let me tell you, at fourteen, I was captured after a failed attempted to escape Vietnam by boat --leading by my older sister- and was put in re-education (labor) camp for almost 2 years. I had severe bronchitis, and the warden allowed my parents to take me home to either nursing me or burying me.

After I survived, the warden sent us my released letter. But I still could not return to school or received the food stamps or any citizen’s rights. So I must escape again.  In 1983, I was successfully escaping Vietnam by boat, rescued by the USS Sterett, put in a refugee camp in Thailand and to another transition camp in Philippine, and later resettled in Tampa by the sponsorship of Lutheran Ministry of Florida. Mr. Hy Hoang – a social worker working for LMF had helped us to settle in our new country and start our new life. This was the first time we understand the meaning of FREEDOM.

In the mid-1985, there were approximately a couple of thousands of Vietnamese in the Tampa Bay. We’re grateful that Mr. Nhu Ngoc Do, another social worker of UCC, had helped us to get our driver license. He’s also the founder and President of “The Loving Friends” of Tampa Bay – Hoi Ai Huu Tampa Bay. He gathered many Vietnamese Americans, bought a small old house, and converted it to a Vietnamese center to teach Vietnamese to children, convey many meetings, and open classes for US citizenship preparation.

During that times there were a few Catholic and Baptist churches established. Minh Dang Quang Temple in Town and Country was established and converted from an old YMCA bought by Ven Thich Giac Nhien. Mrs. Dong Thanh donated her property on Gandy blvd. in St Pete for Phat Phap Temple with Ven. Thich Phap Thong as the Master.

In early 2000, the organization “The Loving Friends of Tampa Bay” was dissolved and became Vietnamese Community of Tampa Bay. Under many leaders such as Mr. Thuc Tran, Dr. Thanhmy Nguyen, Mr. Tien S. Nguyen and many patriotic members like Mrs. Thuy Le, Mrs. Nga Le…the organization was thrive and able to create many successful events to share our culture.

Nha Vietnam – The Vietnam Cultural Center was established by Founder and Chairperson Nga Le. Mr. Quang Tang was its first President. He let us use his real estate office for Vietnamese class on Sunday and ESL classes on Monday and Wednesday evenings.

Churches and Temples also opened Sunday classes to teach Vietnamese, meditation, and Tai chi every Sunday.

Later, Nha Vietnam purchased a shopping center and opened its office and library for the Vietnamese community in 2009-2010.

After more Vietnamese-mainly former ARVN officers and their family, came from the Orderly Departure Program (which they called H.O.), there were more non-profit organizations established/created, such as the Former ARVN Association, The Senior Vietnamese Group, The Youth of South Vietnam Arm Forces…

Our main objectives are preserving and sharing our culture.

During the pandemic, the Vietnamese Community of Tampa Bay had donated 2000 facemasks to Pinellas County.

Nha Vietnam donated more than 500 face masks to hospital in Tampa and to all customers/visitors of our shopping center and library. We also helped registering new voters, created workshop teaching new voters to fill the ballot properly, took voters to voting sites, and translated for them.

Recently, we work with Hillsborough County Parks & Recreations teaching Tai Chi/Stretch & Tone/Golden Crane Khi Cong every Monday and Wednesday morning from 10 am -11 am at Carrollwood Village Park in Tampa. We also help to register for affordable meals for seniors with Meals On Wheels, so many elders can receive hot meals delivering to their home.

We wish the next generations of Vietnamese Americans understand the truth, our history and our heritage. Why have we been here? What are our responsibilities – to America and our motherland? What can we help our community?

Some people are crying of Racism and Hate Asian Crime. As a dutiful citizen, what shall we do?

This is a perfect time for us to volunteer and help. And this is also a right time for the Vietnamese Community to build and establish a center for us to share our culture with everyone.

We don’t let our differences to create hatred.

For Buddha said: “use compassion and love to treat hate.” And God taught us in

Galatians 3:28 stating: “28… for you are all one in Christ Jesus.”

Today, we are urging all Vietnamese Leaders to unite. We urge all Vietnamese and alliance to join forces to build a strong nation.

We must build our center for the seniors can come to share their experiences; for the young ones to have a place to learn, develop their talents, be recognized for their hard works, and receive counselling in career and education; and for all to volunteer, to share, and learn more.

Our names and social standing will fade after times when we leave this world.

But the facility/center we are going to build for our community with many practical and meaningful programs for us all to keep our names and legacy forever.

We received the support in the past. It's time to pass it on!

From the bottom of our heart, we appreciate the committee for giving us this opportunity to share our concerns, our history, and our dream.

We are grateful for all sacrifices of many ARVN soldiers, Vietnam Veterans, and people who contributed in fighting for South Vietnam.

Today, in the sadness of the Black April commemoration, we mourn the loss of South Vietnam, all lives of the victims of communism, and pray for all.

Thank you all for listening and attending this event. Your presence is our honor.

May God bless America, our motherland, our children, and us all.

Ann Truong-Nguyen


 

 

 


 


No comments:

Post a Comment